THƠ VĂN

Thơ VIỆT HẢI (7)

LẦN ĐẦU HÔN EM

Lần đầu anh ghé hôn môi,
Làm con én lượn bồi hồi xôn xao,
Mùa xuân lành lạnh năm nào,
Vầng trăng e ấp, ánh sao sáng ngần,
Đôi môi gắn bó lâng lâng,
Bông hồng nở nhụy, bâng khuâng chim trời,
Hôn em ngôn ngữ thay lời,
Nụ hôn ngây ngất suốt đời miên man,

Giờ đây đông đã sắp tàn,
Mùa xuân lại đến chứa chan nỗi lòng,
Bao năm ghi nhớ tuổi hồng,
Chim trời trở lại, hoa hồng trổ bông,
Nhụy vàng, hoa đỏ ửng hồng,
Hồng như môi cũ để lòng vấn vương.

. . . VÌ TÔI ĐÃ YÊU EM

Nắng hồng lên đôi môi quyến rũ,
Cho ngày vui rộn rã tâm tư,
Cho mây bay theo đuổi chân trời,
Cho biển xanh nô đùa lấp lánh,

Ngọn gió lùa hôn lên tóc xõa
Cho tóc huyền đua bay trong gió,
Cho muôn hoa nở đón mùa xuân,
Cho tháng ngày đắm say lưu luyến,

Mưa chiều rơi trên bờ mi ướt,
Cho giọt mưa long lanh ánh mắt,
Cho môi mềm nặng trĩu nhớ nhung,
Cho yêu đương quyện nụ hôn cũ.

Trăng tròn xoe rơi trên đôi mắt,
Cho muôn chim líu lo vang hót,
Cho má hồng hây hây nhung nhớ,
Cho nụ cười vang vang hạnh phúc
… vì tôi đã yêu em.

EM NUÔI

Gọi nàng bằng chữ em nuôi,
Từ nuôi đến bạn thật mùi như thân,
Bạn thân sao thấy thật gần,
Còn hai phân nữa là phần người yêu,
Yêu nhau chẳng đặng được nhiều,
Nhiều khi trắc trở buồn hiu ưu phiền,
Dây dưa khổ lụy tình duyên,
Em nuôi hai chữ làm điên cuộc đời,
Nàng ơi chớ có lắm lời,
Lời thương rốt cuộc khổ đời anh nuôi.

THẤT TÌNH

Ai ơi có biết thất tình?
Thất tình có nghĩa là mình cô đơn,
Thất tình có tủi, có hờn,
Hình như tôi đã có hơn nhiều lần,
Mười bảy rước họa vào thân,
Thư trao tình gởi để cần em thương,
Tiếc thay tình đã vấn vương,
Ngây thơ trong trắng tình trường không xong,
Tình đầu vốn đã không thông,
Bảy lăm chia cắt tình nồng sang sông,
Hăm lăm tưởng đã được lòng,
Theo em, em bảo: học xong hãy bàn,
Ối giời! tình lại sang ngang,
Bảy năm đại học chứa chan sách đèn,
Cuộc đời vẫn mãi tối đen,
Em đi (*), tôi lại một phen thất tình,
Băm lăm ngó lại chính mình,
Cu ki một bóng một hình như ai,
Cuộc đời chẳng được gì may,
Tình buồn tái phát như hai tình đầu,
Theo nàng vốn đã khá lâu,
Nhiều năm kinh nghiệm âu sầu yêu đương,
Vậy là ba bận nhớ thương,
Nhớ thương người cũ làm vương vấn tình,
Đời tôi thích chữ thất tình,
Con tim chung thủy để mình mộng mơ,
Yêu em là chuyện tình cờ,
Mất em cũng chuyện tình cờ mà thôi!

ĐỘC THÂN

Thức đêm mới biết đêm dài,
Độc thân gối chiếc miệt mài độc thân,
Lăn qua lăn lại lắm lần,
Chẳng sao ngủ được tâm thần cô liêu,
Đêm đêm ta thấy buồn thiu,
Phòng không gối mộng chín chiều tương tư,
Vì sao ta tệ thế ư ?
Bởi vì bóng cũ hình như chập chờn,
Màn đêm buông phủ cô đơn,
Dế mèn réo rắt tủi hờn độc thân,
Trời cao, con lạy ân cần,
Trời cao ban phước, độc thân giã từ.

RU EM TÌNH NỒNG

( Gởi Diễm Xưa )

Đêm về gió lạnh mưa bay,
Ru em điệp khúc đắm say chân thành,
Lời ru khe khẽ tình anh,
Bờ mi khép kín an lành ngây thơ,
Cho em gối mộng lời thơ,
Để anh ngâm khúc đơn sơ nồng nàn,
Ru em giấc điệp bình an,
Để anh mi nhẹ, để nàng say sưa,
Bên ngoài trời đã thôi mưa,
Cho vừa khúc hát, cho vừa lời ru.

LỜI TẠ TÌNH CHO EM

( Cho Diễm Xưa )

Em như buổi sớm mai,
Như hoa sen trong trắng,
Như đóa hồng đoan trang,
Như thiên thần trên cao,
Lời tạ tình cho em,
Anh cám ơn lần nữa,

Trọn một đời thiết tha,
Cho yêu thương mưa lũ,
Dù cay đắng sương thu,
Bao chân thành ấp ủ,
Lời dịu dàng em trao,
Cho con tim ngọt ngào,

Lời ca này cho em,
Bao ân tình nhung nhớ,
Để tháng ngày thương nhau,
Lời tạ tình cho em,
Cám ơn em lần nữa,
Cám ơn trọn tình em… yêu

MÔI YÊU

Môi em ngần ấy dễ thương,
Để anh say đắm vấn vương tâm hồn,
Chiều nay lòng bỗng bồn chồn,
Bởi vì môi ấy lỡ hôn anh rồi,
Thôi rồi nếu đã hôn môi,
Xin hôn thắm thiết mãi thôi nhớ hoài,
Ngất ngây giây phút kéo dài,
Thảo nào ta mãi hôn hoài môi yêu…

ƯỚT MƯA

Tóc em bị ướt trời mưa,
Cho người em gái say sưa cuộc tình,
Trời mưa kể chuyện chúng mình,
Honda ôm ấp bóng hình hôm nao,
Trời gầm, hai đứa xa nhau,
Để anh van lạy trời cao thấu lòng,
Chúa ơi, con đã cầu mong,
Trời mưa tóc ướt để lòng nhớ thương…

CHO EM

Cho em một dãy ngân hà,
Nhớ em suối tóc thướt tha ngày nào,
Cho em một chuỗi vì sao,
Nghiêng nghiêng soi bóng bên nhau thì thầm,
Chớm thu man mác trầm ngâm,
Tựa đầu kể chuyện âm thầm miên man,
Cho em một cụm mây ngàn,
Dòng đời một thoáng thanh nhàn trôi đi,
Chim trời vỗ cánh phân ly,
Cho em mãi mãi xuân thì trăm năm.

HOA HỒNG CHO EM

Thương em anh tặng hoa hồng,
Để anh tưởng nhớ, để lòng tương tư,
Như hoa chớm nở từ từ,
Búp hoa tượng sắc ngỡ như tình mình,
Cành hoa lộng lẫy tượng hình,
Khi nào hoa nở cho tình đẹp đôi,
Bao giờ tình đã lên ngôi,
Để anh trao nhẫn hoa khôi cưới nàng.

MẶT TRỜI VÀ TÌNH YÊU

Trời buồn lặn ở hướng Tây,
Người buồn ta mãi buồn lây theo tình,
Ngồi đây ta có một mình,
Người yêu chẳng thấy bóng hình nơi đâu,
Người ơi có biết ta sầu?
Người sầu chẳng khác Trời sầu là bao?
Ngày mai Trời lại lên cao,
Không gian quang đãng nôn nao cõi lòng,
Sớm mai Trời mọc hướng Đông,
Cho ta thức giấc mộng lòng thành đôi.

NHỚ EM NẮNG HẠ

Trưa hè trải nắng bên thềm,
Hiu hiu gió thoảng êm êm nỗi lòng,
Nhớ em trong nỗi chờ mong,
Tóc bay theo gió bên song cửa nhà,
Mắt nhìn e thẹn mặn mà,
Dường như muốn gởi dăm ba ân tình,
Liếc ngang nắng nhạt lung linh,
Oâi trời gương mặt xinh xinh thể nào,
Hồn anh đắm đuối xôn xao,
Ước gì duyên đến tình trao đậm đà,
Bây giờ em ở nơi xa,
Nhớ nhung, nhung nhớ bởi là yêu em.

SỢI TÌNH CHƯA NGUÔI

Nghiêng vai tóc xõa đôi bờ,
Long lanh mắt biếc ngây thơ nét nhìn,
Chiều về giọt nắng lung linh,
Gót hồng nhẹ bước bóng hình thơ ngây,
Ai đưa ngọn gió về đây?
Để em tóc xõa nhẹ bay u hoài,
Mây trời lững thững trôi bay,
Bâng khuâng nỗi nhớ chia tay ngày nào,
Hỏi lòng kỷ niệm xôn xao,
Nhẹ hôn làn gió rì rào xa xăm,
Trao nhau ước mộng trăm năm,
Sợi tình vương vấn âm thầm chưa nguôi.